yêu thầy có được không

Câu chuyện thầy giáo đưa mẹ già bị Alzheimer tới lớp khiến số đông không cầm được nước mắt: Vì mẹ là người sinh ra mình, có mẹ là điều tuyệt vời nhất trên đời Tin tức tính yêu của mẹ Tình yêu có thể mua được nhưng… thất tình không bán được. Yêu không phải là sai…mà có thai là do yêu sai phương pháp. Ngàn lời thầy khuyên nhiều lúc… không bằng lời động viên của bạn gái. Google là nơi học không tốn tiền và là biển của tri thức. Bài học đầu đời con hiểu được thầy cô. Lời giải đáp cho con không còn là ẩn số Mà cả tấm lòng thầy quảng đại bao la. Ở nơi xa theo hương bay của gió, Con gởi lòng mình tôn kính đến thầy yêu" Lời cảm tạ. Tôi đứng lặng giữa cuộc đời nghiêng ngả Còn gì chưa hợp lí không? -Không có.. -Vậy được, nếu còn lần sau, thì thôii thầy dọn đồ đi luôn nhé. Không cần đếm, cũng không cấm la hét và khóc, nhưng mà hàng xóm mà biết được không phải thầy xấu hổ. Mấy điều còn lại không nhắc nữa. Đúng là học chỗ nào cũng sẽ có 2 mặt, không ở đâu quá tốt và không ở đâu quá tệ. Chủ yếu bản thân mình có chịu học hay không mà thôi. Nhưng thầy là một người thầy dễ thương, nhiệt tình, tận tâm là điều mình mãi không phủ nhận được. Thầy đi dạy vì đam mê nha! materi bahasa indonesia kelas 2 sd kurikulum 2013. Trọn bộ Yêu Thầy… Có Được Không??? Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Yêu Thầy… Có Được Không??? Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 9/10 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Bạn đang theo dõi truyen dai full Yêu Thầy… Có Được Không??? của tác giả phlien04 rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình, Truyện Teen này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. Thể loại HUẤN VĂN Nam chính Nguyễn Hoàng Sơn là người thuộc tuýp trong nóng ngoài lạnh. Đối với những người thân quen thì thực sự vui vẻ gần gũi, còn đối với người ngoài thì vô cùng lạnh lùng ít nói. Nữ chính Phạm Thùy Linh là một cô gái tuy có chút bướng bỉnh nhưng rất dễ thường. Là người sống tình cảm, học lực trung bình, nhà cũng có điều kiện gia giáo… Doc truyen yeu thay co duoc khong lttp truyen chu ebook prc download full. Từ khoá Đọc truyện Yêu Thầy… Có Được Không??? full, chương 1, chương cuối. Yêu Thầy… Có Được Không??? wattpad truyện full sstruyen truyencv medoctruyen, metruyenchu nội dung truyện Yêu Thầy… Có Được Không??? review, Yêu Thầy… Có Được Không??? Mangatool Wikidich Truyencuatui truyenfull webtruyen truyenyy , nghe audio Yêu Thầy… Có Được Không??? Danh sách chương Yêu Thầy… Có Được Không??? Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Còn tiếp Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment -Thước gỗ... thước gỗ...thước gỗ... giấu đâu rồi Ko biết?-Linh. Làm gì đó?-Anh đi ra với bộ đồ ngủ xám, dù có thoải mái hơn nhưng khí chất thì vẫn đầy mình. Theo phản xạ tự nhiên làm cô giật mình, như thể làm việc gì mờ ám bị tóm giữa bạn ngày vậy-Em.. tìm đồ chút xíu..-Đồ gì của em lại trong phòng tôi? Tìm để sau đi-Anh nhíu mày, cô cũng thật khó xử, Ko biết phải làm sao...-Thì...thì...-Cái này có đúng không?-Anh cầm trên tay chiếc thước gỗ huyền thoại mà vẫy vẫy-À... chính nó... Em....-Ko cần nói nhiều, hiểu ý em rồi. Giờ sao?-Cô đỏ mặt tía tai, thật sự là cô Ko biết cách đánh người, nhưng mà.. đây là cơ hội duy nhất để cô vùng lên trả thù 😭-Nhanh lên, em tính ngủ ở đây hả?-Anh nhếch môi-Ngủ thì có sao đâu..-Cô chu mỏ cãi-Ko biết có sao Ko đâu...-Giờ sao?? Nếu Ko tôi còn đi làm việc, việc vẫn còn rất nhiều..-Ko.. Ko cần đi làm việc. Em...anh...Anh Ko nhịn nổi mà phá lên cười-Có gì đâu mà xấu hổ... Nhanh lên nào!-Anh vỗ vỗ đầu cây thước gỗ lên thử, chính cái này làm cô đau suốt nè...-Ẹ hèm... Em phạt anh nhé?-Ừ....-Anh thở dài-Nằm sấp xuống... lật đật nằm xuống giường, dù rằng rất xấu hổ, mất hết phong thái uy nghiêm thường ngày. Nhưng mà, Ko hí hí... nhân viên anh mà biết được anh như thế này thì sao??-Cô chống tay vào hông cười ha hả. Cảm thấy mình quá vĩ đại-Nhân viên anh mà biết được em lên thớt đầu tiên...-Cái khí chất chính là Ko thể thay đổi, thích đi dọa người thấy sợ-Xì...Cô quật bừa xuống 1 cái, lại quật thêm mấy cái nữa thật mạnh, vậy mà ai kia vẫn dửng dưng như Ko vậy..Căn phòng duy nhất Vang vọng tiếng thước chạm da thịt. Cô chưa bao giờ cảm thấy bối rối vậy, suy nghĩ quá nhiều thứ mâu thuẫnCô cũng Ko biết đã qua bao nhiêu, cũng chẳng cần biết, cứ vậy mà đứng rồi đánh vậy??-Anh ngóc đầu lên quay lại nhìn cô-Em... Ko làm được, anh đau em thấy xót lắm... Em xin lỗi, em Ko biết mình có làm anh đau quá Ko.. hức...-Cuối cùng chỉ có anh số khổ phải đi dỗ dành cô, bị hành cho đã rồi giờ còn cất công đi dỗ con nít nữa-Anh.. đau lắm Ko? Anh tự bôi thuốc nhé..-Mặt cô hồng hồng đỏ đỏ, trông rất dễ cưng-Ừ... đau lắm..-Anh véo véo má cô, nói vậy chứ cô đâu làm gì được cái người mình đồng da sắt như anh...-Em.. xin lỗi..-Sao lại phải xin lỗi? Em phải tự thấy mình đúng chứ? -Anh dịu đàng xoa xoa đầu cô rồi lại ôm cô vào lòng. Cảm giác tựa vào anh lúc nào cũng thật bình yên, vững chãi đi..-Anh ơi...Nhỡ em với mẹ anh cùng rơi xuống nước mà cả 2 đều Ko biết bơi. Trong trường hợp anh chỉ được cứu 1 người thì anh chọn ai?-Ừm.... Có cứu hộ mà, Baoh đi biển hay đi bơi nhất định tôi sẽ cho người đi theo phòng trường hợp bất Trắc..-Ơ... đã bảo là chỉ mình anh cứu thôii mà, có 2 người sắp chết đuối...-...Em Ko biết bơi à?-Gật gật-Mai sẽ tìm thầy cô tốt cho em đi học bơi...-Anh gật gật đầu-Né câu hỏi hoàiii.... Ko chịu Ko chịu Ko chịuu...-Cô dậm dậm chân-Hahaa... năm nay em đã bao nhiêu tuổi rồi còn như thế? Có muốn tôi liền đem như tiểu hài tử dạy dỗ?-Anh nhếch mép-Ko cần, tuyệt đối Ko cần..-Cô dơ tay hình chữ X, làm vẻ mặt nghiêm túc-Mà... trẻ con cũng tốt, Ko phải rất đáng yêu sao?-Anh vuốt vuốt tóc cô-Anhh... Lúc nãy có đau Ko? cần em giúp anh xoa xoa Ko? -Anh chỉ muốn phá lên cười thật lớn, sao cô lại có cái ý nghĩ như vậy cơ chứ-Sao lại muốn xoa?-Đánh em anh vẫn hay làm thế mà... ừm.. còn ôm ôm rồi đi ngủ....-Ừ, thế tí nữa em xoa xoa rồi ôm ôm tôi đi ngủ nhé-Anh Ko nhịn được cười mà phá lên, làm cô nghệt mặt ra-Anh..trêu em..-Cô bĩu môi-Yêu mới trêu thôii...Em mà bĩu môi nữa là....-Anh liền ôm lấy cổ cô, chạm vào nhau, từ từ hoà quyện rồi lại hoà quyện-Anh.... toàn lợi dụng Ko thôii.. Mà anh có đau lắm Ko?-Hỏi câu này mấy lần rồi Ko ngán sao? Đánh đau gần chết nè... Giờ có tính đền bù Ko? Hay còn giận nữa?-Hết rồi mà... Ai thèm giận dai như anh..-Cô lè lưỡi-Ừm hứm.... - đi đánh người có vui không??-Hông có vuii...-Cô nhăn mặt- Vậy mà anh đánh hoàii luônn-Thế nghĩa là tôi đánh em cũng Ko vui vẻ j hết. Tôi cũng biết xót chứ? Nên từ nay ngoan ngoãn đi, tôi sẽ chiều chuộng em hết mức... Nếu không... quy Biết thế lúc nãy đánh cho anh chết tươi luôn đi, trả thù Ko bõ công j hết-Anh đánh 1 cái vào mu bàn tay cô, nổi lên 1 mảng đỏ ửng-Đau em..hức....-Cô liền xoa lấy xoa để, Ko làm j mà cũng bị đánh đó-Ăn nói vớ và vớ vẩn. Tôi chết do em làm thì em xác định đi?-Hì hì hì-Cô cười nhăn nhở, hình tượng cứ như vậy mà bay đi hếtĐột nhiên anh kéo cô đến ôm từ đằng sau, nhẹ nhàng để cằm lên vai cô rồi cứ thế... mỗi người theo đuổi 1 suy nghĩ riêng.. dài bất tận...-Anh..em chu chu cái mỏ, mắt sáng long lạnh chớp chớp-Ăn gì tôi xuống mua cho em?-Ăn.... bim bim-Nhưng mà... Ko tốt cho sức khỏe...-Lần này cho ăn thôii.. Ko sợ con lợn như em đói rồi sụt kí...-Anh cười-Ai là lợn? Anh thì có...-Cô bĩu môi, đã lớn rồi mà lúc nào cũng bị trêu như trẻ con vậy-Ngồi yên đây đợi chút, tôi đi mua rồi lên liền-Anh vỗ vỗ đầu cô-Cho em đi với..-Cô kéo kéo anh-Ko được, ăn mặc như vậy, cảm lạnh do thật sự xuất hiện trong đầu anh chính là cô ăn mặc cuốn hút như vậy, người ta sẽ nhìn. Ko được, chỉ mình anh được phép nhìn...-Xì....-Lại với lấy cái điện thoại của anh bấm và bấm-Về rồi đây... Linh... ra ăn-Anh mở cửa rồi gọi cô ra, đợi mãi Ko thấy người đâu bèn vác xác vào gọi-Có ra ăn Ko thì bảo?-Con người kia nằm cái dáng hết sức.."có duyên", Ko biết cô quyến rũ được ai đâyy..quyến rũ được anh chứ ai? Hỏi ngu _^_-Hahahaa-Cười khúc khích khúc khích cầm máy điện thoại anh-Sao đây? Ra ăn nhanh lên.. Đi hầu cô mệt quá....-Mang vào đây cho em đi....-Anh thở dài, cuối cùng là chính thức trở thành ô sin cho người ta rồi...Anh nhìn cái điện thoại... Màn hình khoá màn hình chính đâu đâu cũng là hình ảnh cô. Con quỷ nhỏ này đúng là... muốn anh phát điên hay sao? Chụp quang cảnh trước ngực như thế, còn để màn hình như vậy....-Anh không được xoá đi đâu đó, em mà biết được em tuyệt thực cho coi...-Miệng nhai chóp chép đầy bim bim, nhìn anh cười thích thú-Rồi rồi, em cứ để vậy có ngày bị ăn sạch...-Hả??? Anh nói j?-Không có gì...-Anh mỉm cườiTiếp theo là rất nhiều màn mặn nồng Au cao trong xanh sương sớm long lanh... 2 con người 1 cao 1 thấp kéo va li tiến vào sân bay, lên đường sang Nhật. Tâm trạng cô là phi thường phi thường của phi thường vui vẻ đi? Lâu lắm mới được đi du lịch với anh, tất nhiên cô phải tranh thủ cơ hội-Anh... em khát mà...-Ừ... để tôi mua cho em..-Anh... em thèm ăn vặt-Để tôi đi mua cho....-Anh....em lạnh...-Lấy chăn này mà đắp, tôi Ko cần..-Anh....em buồn ngủ quá..-Dựa vào vai tôi mà ngủ-Anh....em hết buồn ngủ rồi, muốn nắm tay..-Ừ..-Anh... em muốn ngủ?-Cứ dựa vào vai ngủ đi..-Anh... em lại Ko muốn ngủ, muốn ôm ôm..-.. Được rồi, ôm 1 lúc thôii nhé?-Anh...em muốn mượn điện thoại anh..-Này... cầm chơi chút thôii đó, Ko tốt cho mắt đâu...-Anh... em ngán chơi rồi, anh lấy quyển tạp chí cho em đọc..-Ừ... đọc rồi ngủ chút đi, nên ngủ 1 tẹo...-Anh....-Ngủ đi, đánh cho mông nở hoa bây giờ..-Anh hơi mất kiên nhẫn mà nạt cô-Hic...-Thôii được rồi, ngoan 1 chút, để tôi nghỉ ngơi 1 tẹo rồi nói chuyện với em...😂😂 Kế hoạch hành hạ anh của cô đã chính thức bị anh thổi bay sau 1 câu nói😂😂___________________________-Woaa... Em muốn đi chơi liền, đi ăn nữaaa...-Được rồii, chúng ta về khách sạn cất đồ đã chứ? Anh lên kế hoạch hết rồi... Có 2 tuần lận, Ko phải lo lắng quá..-Em muốn ăn liềnn, nè. Em tìm hiểu rồi, có 1 quán ăn ngay gần chỗ này, chúng ta đi đi? Địa chỉ đây nè..-Cô giơ cái điện thoại ra, anh.. cũng đến cạn lời thôii. Còn tìm hiểu sẵn cả tiệm tạp hoá rồi quần áo lưu niệm trước nữa? Ko phải cứ mua là được hay sao??-Chiều em đấy nhé. Đúng là quỷ nhỏ...-Anh lắc đầu, tay kéo 2 va li mà con quỷ kia Ko biết điều j hết, còn ngồi trên va li cho anh lôi đi nữa...Quán JJMọi người trong quán đều nhìn cô và anh bằng cặp mắt hiếu kì. Đi ăn mà còn vác theo túi to túi nhỏ nữa?Cô thì thoải mái gọi đồ, anh đường đường là tổng tài đẹp trai tài giỏi lạnh lùng nói chung là hoàn hảo đây giờ thành translator Thông dịch viên miễn phí. Cuối cùng thẻ vẫn là anh quẹt-Haa... no quá tiêu hơi hoang đấy cô ạ..-Anh tự nhiên cảm thấy tiền trong thẻ anh cứ Ko cánh mà bay rồi lại bay 🛫🛫 mãi mãi Ko bao giờ trở lại-Anh bao nhiêu tiền Ko cho em ăn để đấy làm gì???- Cô phồng mồm-Ờ ờ, cái chỗ em đây ăn gần bằng tháng lương em đấy. Cẩn thận chia tay tôi đòi quà😏-Vậy thì Vĩnh viễn Ko bao giờ chia tay là được?-Cô mỉm cười, hôm chụt lên má anh 1 cái rồi khoác tay anh mà kéo đi___________________________Màn tạ lỗiXin lỗi các readers iu dấu dấu iu già trẻ lớn bé trên mọi miền tổ quốc và thế giớiNgày buồn tháng nhớ năm thương BẢN KIỂM ĐIỂMKính gửicác readers thương mếnnAu tên là?¿?Au viết bản kiểm điểm là để kiểm điểm bản thân. Đã xấp xỉ 1 tháng chưa ra chap làm các bạn hóng mòn mỏi và đòi au hơn cả đòi nợ. Au xin hứa là sẽ tái phạm, và Ko biết đưa ra hình phạt thế nào mới đúng. Hay au giơ cho mỗi người đánh 1 cái nhé? ĐÙA THÔI. Au đã đền bù cho mọi người chap này dài dài lỗii nhiều lắmmmmmmmmmXin lỗiii xin lỗiiiiiThân <3 Love Là kỉ niệm anh nhớ mãi….-Cút đi. Từ bé tôi đã Ko có bố Anh gào lên rồi đóng cửa lại. Nước mắt trào ra, anh chỉ mới học lớp 6, đúng ra anh phải có tuổi thơ tuyệt vời bên bố mẹ như bao người khác thì anh từ bé đã Ko thấy bố mẹ đâu, 365 ngày họ ở với anh đc mấy tiếng?-Sơn à..-Mẹ anh đứng bên ngoài nước mắt đã chảy dài, bà biết bà chẳng xứng làm mẹ. Con bà phải chịu quá nhiều tổn thương… Bà biết, bà chưa nấu cho con mình bữa cơm nào, chưa dẫn con đi mua sắm lần nào… Vì công việc, bà đành phải bỏ qua đứa con yêu, bà muốn con mình sống đầy đủ nhất có thể. Nhưng bà ko biết con bà chả cần tiền bạc cũng như vật chất đó..-Để em em hết, anh chị Ko có nhiều thời gian, hoàn cảnh thì em biết rồi đấy. Vậy nhé, chị phải bay sang Mỹ có vẫn đứng dựa vào cửa, anh biết mà.. họ đâu quan tâm đến anh, anh Ko bằng 1 góc của công việc kia mà..“Cạch..cạch”..Cửa phòng bật mở, anh đang dựa vào cửa mà giật mình, nhìn người đối diện. Ko phải bố mẹ anh, có chút thất vọng, người đàn ông đối diện gây cho anh thiện cảm bởi vẻ bề ngoài, áo sơ mi, quần jeans, cộng với ánh mắt siêu ấm áp và hiền từ..-Thầy là Minh, từ nay sẽ là người dạy kèm cho em và là người giám hộ luôn. Thầy sẽ ở phòng bên cạnh em, bố mẹ em nhờ tôi đàn ông nọ khẽ mỉm cười..-…-Anh im lặng, người này có vẻ trẻ, gia sư của anh đều bị đuổi đi vì tính bướng bỉnh hết rồi. Người này trụ được bao lâu?-Từ nay thầy nói phải trả lời. Có nhớ Ko?-Thầy nghiêm giọng.. khẽ gật đầu, coi như là chấp vâng đâu? Thầy lớn hơn em nhiều tuổi, còn là thầy giáo, phải giữ cần dạy bảo anh, nói cho anh hiểu, từ trước tới nay anh chưa từng thấy có người như vậy với cũng Ko hiểu người này có ma lực hay sức hút đặc biệt gì trong lời nói, anh cứ làm theo răm rắp..-Ngoan. Em đâu có khó bảo đâu, ngồi xuống đây..-Thầy kéo anh ngồi xuống giường, để anh ngồi trong lòng thầy. Thầy cao, anh lúc đó chỉ cao 1m55.. lọt thỏm trong lòng thầy. Quan trọng là.. anh chưa từng thân mật với ai như vậy.. Xấu hổ, liền vùng mình thoát ra khỏi lòng thầy nhưng.. đâu có có nháo. Ngồi im, nghe thầy nói vậy anh liền ngồi im re, thấy vậy, thầy liền bật cười..-Mới có thế đã sợ sao? Em đúng là dễ dạy bảo..-Mắt thầy tràn nhập ý đã 12 tuổi, đừng coi tôi là trẻ con, ai thèm sợ tỏ ra vẻ lạnh lùng, quay ngắt mặt sang bên được xưng “tôi” với thầy, phải xưng “em”.-Nghe học trò nói vậy, liền mở miệng giáo thích vậy.“Bốp”- thầy đánh vào tay anh 1 cái, 1 mảng hồng hồng hiện Ko tự chủ được mà tên lên 1 tiếng..-Hỗn với thầy ha. Lần này là lần thứ 2 rồi, phải phạt. Lần sau là gấp rồi, nhìn vào mắt thầy xoay người anh để anh đứng dậy, đối diện với thầy biết em Ko nhận được nhiều sự quan tâm và dạy dỗ từ bố mẹ. Từ nay, thầy sẽ dạy em tất cả từ những điều nhỏ nhất, tạm thời thầy thế bố mẹ em. Dù em Ko coi thầy là thầy nhưng thế nào em cũng phải nghe lời nghiêm túc chưa thể thích ứng được với việc có thầy bên cạnh thì cứ từ từ thích thật sự Ko biết mình phải làm gì và nói gì bây giờ.. Tất cả những gì thầy nói đều rất thuyết lời!-Thầy vỗ nhẹ anh, gằn gì?-Dạ…-Được rồi, thầy chỉ có 1 điều muốn nói với em, cứ làm sai là chịu phạt. -Hả? -Em nghĩ thầy Ko có quyền phạt em chứ gì? Thầy là thầy của em, hiện giờ sẽ thay bố mẹ dạy dỗ và chăm sóc em. Thầy sẽ Ko để học trò hay đứa con của mình hư hỏng. Em Ko nhận được sự giáo dục đúng đắn nhưng, từ giờ em sẽ nhận được. Nếu em dám mở lòng mình ra với thầy, dám chịu phạt khi làm sai thì tối nay nói với thầy; thầy cho thời gian suy nghĩ. Nếu Ko thì thầy vẫn dạy em bình thường, chăm sóc em bình thường. Quan trọng là em có dám mở lòng mình ra và chấp nhận tình cảm của thầy Ko thôii..-…-Thầy về phòng, có gì gọi cười, nụ cười của thầy ấm áp đến lạ. Anh ngồi đó ngẩn ngơ, suy nghĩ về những lời nói của thầy..Lấy hết dũng khí của mình, anh mò sang phòng thầy gõ cửa.“Cạch”-Sao? Có câu trả lời chưa??-Thầy dẫn anh vào phòng, để anh ngồi lên chiếc giường, nhẹ nhàng ngồi cạnh rồi. Em… sẽ chọn phương án số cốc đầu anh 1 ngữ đâu? Thầy Ko phải bạn của em đâu nha~-Với cả phương án số 1 là phương án nào??-Thầy tỏ vẻ ngáo ngơ-Là phương án…. số 1 đó. -Em bướng vậy nè, thầy bảo em dùng kính ngữ, có nghe Ko? “Ạ” của em đâu hết rồi??-Anh cố làm lơ, thói quen của anh như vậy rồi , sửa đâu có xem, phương án số 1 là gì?-Thầy nhướn án số 1 là… ưm.. khi sai sẽ.. chịu phạt.., sẽ mở lòng.. với thầy..-Được rồi. Nếu em đã quyết vậy thì cấm có hối hận, thầy nghiêm khắc lắm à…-Thầy đã nói rồi, sai thì phải phạt. Ngày hôm nay thôii, em đã sai nhiều lắm rồi. Phải phạt!-Anh thầm than thầy ác, mới ngày đầu mà phạt phiếc gì..-Nghĩ xem, hôm nay em có tội gì khiến thầy phải phạt..-Thầy đứng dậy rồi đi ra ngoài, 1 lúc sau, thầy quay lại với.. cái chổi lông gà đằng sau xong chưa??-Thầy mỉm cười, nụ cười này.. Ko ấm áp gì hết, anh thấy lạnh đâu đâu…-Dạ chưa..-Đột nhiên ngoan tội Ko thành thật nhận nói cho em được Ko?-Anh liều mạng nói cho em biết tội là hình phạt nặng thêm này.. -Vậy… cũng được ỉu xìu, thà vậy còn hơn, thầy cứ hỏi hỏi vậy là tra tấn tinh thần anh chết láo với mẹ, trọng tội. Ko nghe lời thầy, Ko thành thật nhận lỗi. Tội nặng Ko thể tha…-…-Phạt thế nào đây??-Em..Ko rồi, thầy có rất nhiều hình phạt, nhưng đối với đứa bướng bỉnh như em thì phải dùng biện pháp mạnh. Nhìn cây chổi lông gà là em hiểu đúng Ko?-Giơ giơ cây chổi lông gà.. đúng là biết cách dọa người a~-Vâng..-Anh sợ tái mặt, đầu chảy đầu mồ hôi, từ bé đến giờ anh chưa bị đánh lần nào với mẹ, thầy phạt 20 roi, 2 tội kia phạt 10 roi. Em có phục Ko?-Anh gật gật đầu, cúi thấp sấp liền nằm sấp, tay bám chặt ga giường. -Cởi thích tự cởi hay thầy cởi?-Anh lại chậm Chạp cởi quần ngoài rồi, giữ lại cho em quần kia. Luật, Ko được xoa, Ko được né, Ko được rời vị trí, phải thả lỏng người. Vi phạm đánh thêm 5 roi/1 lần.“Chat”-Aa..-Ko tự chủ kêu 1 tiếng, anh liền xấu hổ bịt mồm lại.“Chat”,”chat”,”chat”,”chat”-Cứ 4s lại 1 rồi đáp xuống mông anh, lần đầu bị phạt của anh, thầy xuống tay Ko thương tiếc. Đau chết anh rồi..“Chat”,”chat”,”chat”,”chat”,”chat”“Chat”,”chat”,”chat”,”chat”,”chat”-Aaa… đau quá. Thầy nhẹ xíu được Ko?-Ko. Đánh vậy là nhẹ rồi..-Đúng thật là thầy chỉ dùng 6 phần lực..“Chat”,”chat”,”chat”,”chat”,”chat”“Chat”,”chat”,”chat”,”chat”,”chat”-Đau quá…-Mắt anh phiếm hồng, nhìn rất đánh thương, tay giơ ra suýt chạm mông thì nhớ lời thầy, rụt tay đau, nhớ kĩ. Lần sau mà còn hỗn với bố mẹ thầy sẽ phạt em gấp ba…Bố mẹ là người cho em sự sống, cho em mọi thứ vật chất, dù họ Ko thể hiện tình thương nhưng bố mẹ nào Ko yêu con cái chứ? Có chết thì người đầu tiên em phải kính trọng là bố mẹ mình. Đến trường học văn có quá nhiều bài về bố mẹ, Ko cần thầy phải nói đâu, nhỉ?“Chat”,”chat”,”chat”,”chat”,”chat”-Xong rồi, ngồi dậy để cây chổi lông gà lên bàn. Anh lật đật kéo quần rồi ngồi dậy, mông đau làm anh giật đau lắm Ko?-Thầy ân cần hỏi -Đau..-Anh gật gật đầu. Thầy lại với lấy cây chổi lông gà cầm tay anh lên đánh mạnh xuống 5 đau quá. Thầy.. đừng đánh anh sau 5 cây thì đã in 5 con lươn đỏ đã nói bao nhiêu lần là nói với người lớn phải lễ phép rồi?-Thầy mắng, vẫn kéo tay anh đến xoa xoa cho ngoãn sẽ Ko bị phạt nữa, hư là xoa xoa đầu lễ phép a~ chính là sợ bị phạt nữa. Chợt thầy đúng dậy, anh đang tận hưởng cảm giác có thầy ở bên mà..-Ơ..-Anh ú ớ-Thầy đi lấy sữa cho em. Uống mới cao được, lùn quá trời..-Thầy cười rồi đi ra ngoài, anh ở bên trong bĩu môi, Ko mấy cho anh là thầy đã thấy hành động dễ thương đó.. nghe có mùi đam ở đây..-Trẻ nhỏ dễ dạy, dỗ ngọt 1 chút là ngoan rồi…-Thầy vui vẻ lẩm bẩm, chỉ cần 1 chút tình cảm mà anh đã vậy rồi a~ Thầy thầm trách bố mẹ anh, để anh thiếu thốn tình cảm đến mức đó, từ nay thầy sẽ bù đắp cho nay ngủ ở đây với thầy, ngoan mai dẫn đi chơi-Thầy đi vào với cốc sữa trên tay, miệng dụ dỗ thầy nói đó…-Anh liếc tối ngủ đây với thầy.. Mai chủ nhật đi chơi về rồi học bài. Bảng điểm của em tệ quá đó.. Học cho nghiêm túc, Ko thì ăn anh xong liền đưa anh cốc sữa, ngồi xuống giường xoa xoa đầu anh làm tóc rối thầy trò cứ thế đi ngủ, anh tranh thủ rúc vào lòng thầy, tưởng thầy đã ngủ. Thật ra thầy mắt sáng quắc nhìn hành động lợi dụng của anh, vòng tay ra xoa xoa đầu anh, thầy thích tóc anh, mềm mềm, anh ở đó giật bắn mình. Bị thầy phát hiện rồi a~ Thật xấu hổ..Anh quý thầy từ lần đó, anh thích sự ấm áp của thầy, thích sự nghiêm khắc của thầy, thích luôn mấy câu nói đùa của thầy… Thầy sẽ mãi là người anh luôn tôn trọng và nghe lời dạy là kỉ niệm anh nhớ mãi.. Lần đầu có người dạy dỗ anh, trách phạt anh, lần đầu có người Ko cho anh hỗn láo với bố mẹ, người đầu tiên cười nói với anh, người đầu tiên ôm anh ngủ, vân vân và mây mây… Thầy-là người đầu tiên dành tình cảm đặc biệt cho anh và anh cũng vậy. Anh dễ dàng bị thầy thuần hoá a~ Nhu nhược, quá nhu nhược..Anh Thử sống với thầy xem cưng có bị thuần hoá Ko?*Bẻ tay*. Au em Ko dám ạ…* chạy mất dép* Anh tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ. Hôm qua uống nhiều quá, mà… ai đưa mình về vậy nhỉ??? Anh đứng dậy gấp chăn màn, qua bàn làm việc thì có tờ giấy nhớ….. Thôii chết anh rồi, thầy đưa anh về sao, thế quái nào mà thầy biết anh ở đó mà đưa anh về? Anh cầm điện thoại sạc pin, mấy hôm nay anh bận bù đầu. Vừa mới kiểm tra 1 tiết xong, anh chấm bài cho nhiều lớp, lại sắp kiểm tra học kì 1 anh phải soạn đề cương toán và hoá. Thành ra điện thoại anh tắt nguồn để làm việc, mấy ngày nay toàn ở trường, Ko về nhà. Dù sao thì trường cg có kí túc cho giáo viên, thỉnh thoảng anh vẫn vào. Hôm qua làm xong việc anh mới có thời gian nghĩ đến chuyện với nhóc con kia, thấy buồn lại mượn rượu giải sầu. Kết cục là anh chuẩn bị lãnh 1 trận. Điện thoại lên rồi, mấy chục cuộc gọi từ “Nhóc con” và mấy chục tin nhắn xin lỗi, xin tha từ “Nhóc con”. Cô quả nhiên sợ anh giận, anh cố tình gây chiến tranh lạnh là vì muốn cô nhớ rõ hậu quả cậu việc làm thiếu suy nghĩ của mình. Tắm rửa xong, thay 1 bộ quần áo đơn giản. Tí nữa thế nào cũng lãnh đòn, mặc quần dày 1 chút nhỡ Ko phải cởi quần thì tốt. Vậy là anh mặc 1 cái quần kaki dày cộp với áo sơ mi kẻ nhà thầy, anh bấm chuông. Mẹ cô ra mở cửa-Chào con. Vào nhà cô vui vẻ nói-Con chào cô. Cô nấu cơm ạ?-Ừ, tí nữa 3 thầy trò ăn cơm nhé. Cô hẹn với mấy bà bạn đi ăn ạ. Con sẽ bảo thầy, em Linh có nhà Ko ạ?-Nó trên phòng ấy, chắc h này chưa dậy đâu. Tối qua bố con nó ngồi tâm sự đến gần 11h xong ông ấy lại đi có việc đâu mãi 12h hơn mới cô than vãn-Vâng. Con lên gặp thầy 1 chút Lên đi. Ở phòng làm lên tầng, anh đi vào phòng làm việc của thầy. Anh rất thích vào đây, từ hồi bé hay vào đây học gia sư vs thầy, ở đấy có nhiều rất nhiều sách, còn có 1 cây piano nữa.“Cốc… cốc..”-Vào đi!-Em chào mở cửa bước vào, thấy ông đang làm việc. Chủ nhật mà thầy cực như vậy…-Ờ.. Mới đến hả?-Vâng… Thầy gọi em đến muốn nói chuyện j ạ?-Có thật là em Ko biết?-Dạ… thật mà thêm tội nói Anh gào thét trg bụng.. “Tại sao mình ngu thế chứ lại??” -Linh có chuyện muốn nói với em. -Thế ạ?-Nhẹ tay thôii. Sang đấy vận động cho đói tí nữa ăn đòn mới no nửa đùa nửa thật.. Anh Ko biết nên khóc hay nên cười đây?-Thôii em sang đây. Thầy có thước gỗ Ko thầy?-Ống bút của Linh hình như có. Sang đi. Xong vào đây đàn ông chúng ta cg nói chuyện..-Vâng. Em sẽ giải quyết nhanh chóng thôii.. Ko để thầy đợi lâu đâu phòng cô“Cốc..cốc..”“Cạch”-Ơ…-cả 2 cg im lặng 1 lúc lâu.. Ko ai mở đến đây có việc j ạ?-Cô rút cục cg là người mở lời-Hẳn là em biết. Có cho tôi vào Ko?-Aa.. thầy vào đi tránh đường cho anh vào. Anh vẫn như lần đầu lên phòng cô, lấy ghế bàn học cô Có chuyện j cần nói mà phải nhờ cả bố em?-Em….em…..em… xin lỗi thầy. Hôm trước em Ko cố ý hỗn với 1 câu “Xin lỗi” giải quyết đc tất cả thì cả thế giới này ai cg đi xin thầy tha lỗi cho em đc Ko ạ?-Cô chớp chớp mắt. Cô đã nghĩ ra 1 Đống lời xin lỗi nhg gặp anh run quá chả nhớ đc j cả..-Tôi đâu có quyền j mà tha hay ko…-Thầy… bỏ qua cho em 1 lần thôii, em lỡ lời lỡ lời. Tôi hỏi lại “Em vừa nói j?” Em còn nhắc lại mà dám nói là lỡ lời. -Là do em kích động Ko làm chủ đc bản thân. Thầy…. thầy.. cứ.. phạt em đi, thầy đừng giận phạt? Tôi Ko có quyền dạy dỗ em. -Thầy đừng nghĩ thế mà.. Em sẽ chịu phạt ngoan nói xem em có lỗi j?-Cuối cùng anh cg chấp nhận lời xin lỗi của cô, anh Ko làm khó cô nữa rồi. Cô tự hứa là 100 năm sau Ko baoh đc hỗn với anh, chỉ rước họa vào hỗn với thầy. Em nói dối thầy, em Ko nhận lỗi, em trao đổi nợ cũ cộng nợ mới tính luôn 1 lần cho tiện nhỉ?-Hay… chia ra làm 2 lần đi thì thôii. Tôi Ko thích, tôi thích 1 1 lần cg đc thầm than-Còn nợ 30 roi, tội mới tính là 50 roi, vì em thành thật nhận lỗi nên giảm cho em 20 roi. Tổng cộng là 60, có chịu đc Ko?-Dạ… run bần bật, cô sợ, tại sao con số lại lớn như vậy? Anh bước đến chỗ cô, anh định làm j…?-Nằm lên ngồi xuống giường, vỗ vỗ đùi mình-Thầy, em lớn đỏ bừng mặt, cái tư thế j chứ? Chả phải mấy cái đó dành cho trẻ em mẫu giáo sao??-Lớn mà hành động như trẻ con vậy . Tuổi lớn thì tính cách phải lớn chứ?-Cho em nằm sấp lên giường đc Ko thầy?-Cô mắt long lanh-Ko. Em mà Ko nhanh lên là tôi lập tức đi về, tôi ko có thời bò tới chỗ thầy ngồi, nằm sấp lên đùi thầy. Mặt đỏ bừng, tai nhờ vậy cg đổi màu luôn… Lớp 10 rồi ai đời lại để thầy giáo bắt nằm sấp đánh mông chứ? Thật xấu hổ thấy xấu hổ quá Ko nhận phạt đc thì em chịu phạt mà…-Đổi thước thành tay, 60 roi thành 60 bàn tay còn xấu hổ hơn nữa… thầy là đàn ông đó….-Thầy hay dùng thước cg đôi có chịu Ko?-Thôii thầy… thầy đánh mau đi. Như thế này mãi…-Sao?-Trêu đùa 1 chút cg thực vui mà. Em khẽ cong môi, nội tâm cô vào thét”Thầy vui chứ em Ko có vui!!!”-Xấu hổ lắm nói xong anh thoát luôn 2 lớp quần của cô ra. Nhìn thấy mông vẫn còn vết tích của hôm trước-Lần trước bôi thuốc chưa?-Anh nhíu mày-Rồi bàn tay với lực mạnh đáp xuống cái mông nhỏ vẫn còn thương tích của cô-Tôi nặng tay đấy, Ko có nhẹ như các lần trước đâu. Ráng chịu.“BỐP”,”BỐP”,”BỐP,”BỐP”,”BỐP”-Lực chỉ có tăng lên chứ Ko có giảm. Cô đau đến ứa nước mắt. Đánh = tay còn đau hơn thước. Tay anh làm từ cái j vậy mà đánh đau thế???? Cô cắn môi để Ko phát ra tiếng hét, cắn môi sắp bật máu rồi. Sau 10 cái, anh cho cô nghỉ 1 lúc, cảm thấy kì lạ, hôm nay anh đánh đau vậy mà Ko kêu, nhìn xuống mới thấy cô cắn môi. Anh liền tức giận phát mạnh 5 cái dám cắn môi? Tôi hiểu như là em chống đối tôi, làm hại đến bản thân. Thêm 10 cái. Đau thì cứ kêu lên, ở đây có mỗi tôi với em, Ko xấu hổ. Phòng này cách âm, đúng Ko??-Vângg..-Cô Ko kêu là vì có lí do, cô đã nói là sẽ chịu phạt ngoan ngoãn rồi“BỐP”,”BỐP”,”BỐP”,”BỐP”,”BỐP”“BỐP”,”BỐP”,”BỐP”,”BỐP”,”BỐP”-Vẫn còn dám cắn môi nhỉ? Em Ko coi lời tôi ra cái j rồi?? Thêm 10 cái đừng mà.. em Ko chịu nổi 80 cái Ko nghe lời tôi là thế đấy. Còn lần sau tôi đánh lại từ thật tức giận mà, đánh vậy mà vẫn Ko nghe lời anh. Có phải là mông cô cứng quá Ko? Vậy anh tăng thêm lực.“BỐP”,”BỐP”,”BỐP”,”BỐP”,”BỐP”-Lực lại tiếp tục tăng, cô vẫn ngoan cố cắn môi đến bật máu. Anh thấy vậy tức giận Ko thể kiềm nổi, nói lớn -EM THỬ CẮN MÔI 1 LẦN NỮA XEM TÔI CÓ ĐÁNH CHẾT EM KO??-Cô thấy anh tức giận như vậy thì sợ quá run bần nhẹ giọng-Hic… đừng mà… hic thầy.. em sẽ Ko cắn môi nữa… em hứa.. hic…-Đc. Nhớ lời hứa của em, tôi tăng thêm 20 cái thôii từ đầu cho nó nhớ lâu nhỉ?-Anh cao giọng, từ đầu đến giờ là 30 cái, so với đánh lại thì tăng thêm 20 có lợi hơn-Thêm .. 20… cg đc…hic-Cô khóc lớn hơn, vậy là cô phải chịu 100 cái. Anh thật ác mà….“BỐP”,”BỐP”,”BỐP”,”BỐP”,”BỐP”“BỐP”,”BỐP”,”BỐP,”BỐP”,”BỐP”Cô Ko dám cắn môi nữa, đau quá chân đạp lung tung, gào thét loạn lên.“BỐP”,”BỐP”,”BỐP”,”BỐP”,”BỐP”“BỐP”,”BỐP”,”BỐP”,”BỐP”,”BỐP”Anh nhìn mông cô vẫn còn vết tím từ lần trước , đánh hôm nay mạnh như thế chắc hẳn đau lắm. Như vậy là khắc cốt ghi tâm chịu nốt 10 cái cuối rồi tha. Đếm rõ, quên đếm là đánh lại cái đó.“BỐP”-Đánh lại-“BỐP”…1“BỐP”-…aaa.. hic..2“BỐP”-Thầy.. hic.. tha cho em đi.. Em đau lắm rồi…3-Cố chịu… sắp hết thấy nó gào khóc đến kiệt sức, yếu ớt xin xỏ thì mềm lòng, giảm lực đi 1 chút“Bốp”-….4-Bây h mông chắc sưng gấp đôi bình thường, nóng, rát đến mất cảm giác luôn rồi. Chạm nhẹ đã đau nói j đến đánh như thế này…“Bốp”-..hic…5..-Thôii.. Tha cho em. Từ nay nhớ Ko đc như vậy nữa, tôi đánh đau lắm phải Ko??-Con người ấm áp của anh trở lại rồi a~ Thật thoải mái, cô nằm nhắm mắt tận hưởng sự dịu dành của anh.. Anh xoa mông cho cô 1 lúc, lấy thuốc bôi cho cứ nằm nghỉ đi. Em vất vả khẽ cong môi, lần đầu tiên cô thấy anh cười như vậy. Quả thật đẹp, làm cô ngơ ngẩn..-Vâng.. Thầy.. có giận em Ko?-Cô nằm sấp úp mặt xuống gối, mông nhỏ đc phủ 1 lớp chăn mỏng, người cứ ngọ ngoậy như con sâu. Trông thực buồn cười..-Ko giận…. mà là RẤT nhấn mạnh 2 từ cuối -Thầy đánh đã đánh rồi mà… Sao thầy vẫn còn giận??-Đùa vậy thôii.. Tôi Ko giận em, dù sao lần này em cg rất đáng khen, tự nhận lỗi, tự nhận phạt, còn dũng cảm chịu phạt.. Tiếp tục phát gật đầu rồi đóng cửa ra ngoài cho cô ngủ 1 lúc. Chắc hẳn là mệt rồi… nhóc con của anh cg hiểu chuyện phết đấy chứ. Dễ cưng như vậy làm sao mà Ko chiều đc.. ngoại trừ việc bướng bình Ko nghe lời.. cái môi. Quên chưa bôi thuốc.“Cạch”-Thầy?- Cô Ko buồn ngủ mà nằm sấp ôm lấy cái điện Ko lo nghỉ… Ko nghỉ thì dậy đi. Tôi vào bôi thuốc cho em, cái đừng mà. Xót lắm xót lắm… nó tự hết ngay ấy mà…-Anh lôi cô ngồi lên cg phải bôi. Nhanh lên, có muốn ăn đòn nữa Ko?-Cô nghe vậy liền để yên cho anh bôi, anh bôi vào vết chảy máy xong liền lợi dụng.. chóc 1 cái hôn nhẹ vào má cô. Cô ngây ngốc ra đó sờ sờ má cười cười-Thích phải Ko?-Bộ mặt nham hiểm-Xì… Thầy biến thái, thầy dê xồm…-Em nói gì cơ ?-Anh nói câu đầy ẩn ý rồi nhếch ngơi đi.. Tôi sang gặp bố nói rồi đặt cô nằm sấp lại xuống giường, khéo léo để tránh chạm vào mông cứ vui vui vẻ vẻ như vậy mà quên mất đang có 1 trân phong ba bão táo đang chờ mình phía trước. Có 1 câu chuyện thú vị xảy ra thầy giáo phạt học trò rồi thầy giáo của thầy giáo lại phạt thầy giáo _________________Vote+ cmt lấy động lực viết tiếp đến cảnh thầy giáo bị huấn nào.. Ai thích anh bị huấn như mình Ko?Sao mình thấy càng ngày càng ít người đọc Ahuhu… Có phải mình viết chán quá ko Contents1 Giới thiệu Truyện Yêu Thầy… Có Được Không??? Các chương mới nhất2 Danh sách chương3 Trọn bộ Truyện Yêu Thầy… Có Được Không??? “cập nhật ngày 13/06/2023“ Trọn bộ Yêu Thầy… Có Được Không??? Full tập được cập nhật mới nhất ngày 13/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Giới thiệu Truyện Yêu Thầy… Có Được Không??? 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Yêu Thầy… Có Được Không??? Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 13/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – TruyenFull Thể loại HUẤN VĂN Nam chính Nguyễn Hoàng Sơn là người thuộc tuýp trong nóng ngoài lạnh. Đối với những người thân quen thì thực sự vui vẻ gần gũi, còn đối với người ngoài thì vô cùng lạnh lùng ít nói. Nữ chính Phạm Thùy Linh là một cô gái tuy có chút bướng bỉnh nhưng rất dễ thường. Là người sống tình cảm, học lực trung bình, nhà cũng có điều kiện gia giáo… Các chương mới nhất Chương 42 Ngoại truyện 7 Danh sách chương Chương 1-1 Giới thiệu nhân vật Chương 1-2 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Ngoại truyện 1 Chương 16-2 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 21-2 Ngoại truyện 2 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 31-2 Ngoại truyện 3 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 36-2 Ngoại truyện 4 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 40-2 Ngoại truyện 5 Chương 41 Ngoại truyện 6 Chương 42 Ngoại truyện 7 Trọn bộ Truyện Yêu Thầy… Có Được Không??? “cập nhật ngày 13/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang đọc truyện online hàng đầu Việt Nam với nhiều truyện hay chọn lọc và hầu hết các truyện đã full dành cho bạn đọc yêu thích, website hỗ trợ đọc tốt . Danh sách những truyện full đã hoàn thành hay nhất hiện nay với sự đa dạng về thể loại, chọn lọc về nội dung, liên tục cập nhật truyện full mới cho độc giả. Leave a comment

yêu thầy có được không